101+ câu ca dao hay về đấu tranh chống các tệ nạn xã hội và hiện tượng tiêu cực

ca dao về đấu tranh chống các tệ nạn xã hội và hiện tượng tiêu cực

Phù thủy, thầy bói, lái trâu
Nghe ba anh ấy đầu lâu không còn.

——

Tiền buộc dài yếm bo bo
Trao cho thầy bói đâm lo vào mình.

——

Số cô chẳng giàu thì nghèo
Ba mươi ngày Tết có thịt treo trong nhà.

——

Số cô có mẹ có cha
Mẹ cô đàn bà cha cô đàn ông.

——

Số cô có vợ có chồng
Sinh con đầu lòng chẳng gái thì trai.

——

Thầy thiếp là thầy thiếp ơi
Nay chuông mai trống cho tôi động lòng
Chín con tôi bỏ cho chồng
Tôi theo thầy thiếp cực lòng tôi thay.

——

Khăn chầu áo ngự xênh xang
Lẳng lơ mấy khúc tình tang tang tình
Nhác trông lên thấy bóng cô mình
Múa may nhảy nhót rập rình với chú cung văn.

——

thầy cúng ngồi cạnh giường thờ
Mồm thì lẩm bẩm tay sờ đĩa xôi.

——

Chập chập thôi lại cheng cheng
Con gà sống lớn để riêng cho thầy
Đơm xôi thì đơm cho đầy
Đơm mà vơi đĩa thì thầy không ưa.

——

Tử vi xem số cho người
Số thầy thì để cho ruồi nó bâu.

——

Hòn đất mà biết nói năng
Thì thầy địa lý hàm răng không còn.

——

Lỗ miệng thì nói nam – mô
Trong lòng thì dựng ba bồ dao găm.

——

Trên chùa có tiểu mười ba
Sư ông mười bốn, vãi già mười lăm
Muốn cho một tháng đôi rằm
Trước là lễ Phật, sau thăm vãi già.

——

Sư đi chùa móc sân rêu
Mõ khuya ai gõ, chuông chùa ai khua
Vinh hoa là cái trò đùa
Đã tu không trót, lại mua trận cười.

——

Phen này chí quyết đi tu
Tam qui ngũ giới tu chùa Hồ Sen
Thấy cô má phấn răng đen
Ai di đà Phật anh quên mất chùa
Cỏ ai mua mõ thì mua.

——

Con chim ăn quả bồ nu
Ai làm nên nổi thầy tu đeo xiềng
– Thầy tu ăn nói cà riềng
Em thưa quan cả đóng xiềng thầy tu.

——

Ba cô đội gạo lên chùa
Một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư
Sư về sư ốm tương tư
Ốm lăn ốm lóc cho sư trọc đầu
Ai làm cho dạ sư sầu
Cho ruột sư héo như bầu đứt dây.

——

Con ai đem bỏ chùa này
Nam mô Di Phật con thầy thầy nuôi.

——

Em như một đóa hoa đào
Mẹ cha muốn phước bắt vào nhà tu
Trăm nghìn lạy chúa Giê Su
Nhà tu đừng hóa nhà tù giam em.

——

Có quà mang đến lễ cha
Nửa kín nửa hở bỏ qua gầm bàn
Công khai tiến lễ rõ ràng
Cha liền nổi giận mắng tràn thiệt thân.

——

Trách ai bằng trách ông Trời
Trách bà mụ nối trách người cầm hương
Trách người trải chiếu kê giường
Để em lận đận trăm đường đắng cay.

——

Mẹ em thấy của thì tham
Hang hùm cứ tưởng hang vàng ép con
Nói ra thẹn với nước non
Ngậm vào cay đắng lòng con đêm ngày.

——

Mẹ em tham thúng bánh chưng
Tham con lợn béo cho lưng phải đòn
Bánh chưng ngon thật là ngon
Lưng con phải đòn đau thật là đau.

——

Trèo lên cây gạo cao cao
Trông về Bất Nạo như dao cắt lòng
Thiếp đang bé bỏng tơ hồng
Trách cha trách mẹ gả chồng trái duyên.

——

Mẹ em tham gạo tham gà
Đem em gả bán cho nhà cao sang
Chồng em thì thấp một gang
Vắt mũi chưa sạch, ra đàng đánh nhau
Nghĩ mình càng tức càng đau
Trách cha trách mẹ tham giàu tham sang.

——

Nước đứng mà đựng chậu thau
Cái mâm chữ triện dựng rau thài lài
Tiếc thay con người da trắng tóc dài
Bác mẹ gả bán cho người đần ngu.

——

Đôi ta làm bạn thong dong
Như đôi đũa ngọc nằm trong mâm vàng
Bởi chưng thầy mẹ nói ngang
Để cho đũa ngọc mâm vàng cách xa.

——

Ai làm cho bến xa thuyền
Cho trăng xa Cuội, bạn hiền xa nhau
Cha mẹ sao chẳng nghĩ sâu
Để thương để nhớ để sầu cho ta.

——

Mẹ em cấm đoán em chi
Để em sắm sửa em đi lấy chồng
Lấy chồng cho đáng tấm chồng
Bỏ công trang điểm má hồng răng đen.

——

Ai ăn cau cưới thì đền
Tuổi em còn nhỏ chưa nên lấy chồng.

——

Chồng lên tám, vợ mười ba
Ngồi rỗi nu nống nu na đỡ buồn
Mười tám vợ đã lớn khôn
Nu na nu nống chồng còn mười ba.

——

Mẹ ơi! Con phải gỡ ra
Chồng con nu nống nu na suốt ngày
Đêm nằm khoắc khoải canh chầy!

——

Gà tơ xào với mướp già
Vợ hai mươi mốt, chồng đà sáu mươi
Ra đường, chị giễu em cười
Rằng hai ông cháu kết đôi vợ chồng
Đêm nằm tưởng cái gối bông
Giật mình gối phải râu chồng nằm bên
Sụt sùi tủi phận hờn duyên
Oán cha trách mẹ tham tiền bán con.

——

Đói lòng ăn nắm lá sung
Chồng một thì lấy chồng chung thì đừng.

——

Lấy chồng làm lẽ khổ thay
Đi cấy đi cày chị chẳng kể công
Đến tối chị giữ lấy chồng
Chị cho manh chiếu nằm không nhà ngoài.
Đêm đêm gọi những: “Bớ Hai!
Trở dậy nấu cám, thái khoai, đâm bèo!”

——

Mồ cha cái số làm hầu
Ăn cau vòng nguyệt, ăn trầu cánh dơi
Ăn rồi chẳng đặng nghỉ ngơi
Cơm cháo không thiếu mà người lại hư
Nỗi sầu tích tích tư tư.

——

Một trâu anh sắm hai cày
Một chàng hai thiếp có ngày oan gia
Chả yêu thì bỏ nhau ra
Làm chi một ổ hai gà ấp chung.

——

Cưới em chín quả cau vàng
Cưới em chín chục họ hàng ăn chơi.

——

Vòng vàng kéo lấy mười đôi
Lụa là chín tấm tiền rời nghìn quan
Gọi là có hỏi có han
Mười chum rượu nếp cheo làng là xong.

——

Một rằng mình quyết lấy ta
Ta về bán cửa bán nhà ta đi
Ta về bán núi Ba Vì
Bán chùa Hương Tích, Phật đi làu làu
Ta về bán hết ngựa trâu
Bán hột thầu dầu, bán trứng gà ung
Bán ba mươi sáu Thổ Công
Bán ông Hành Khiển, vợ chồng Táo quân
Bán từ giờ ngọ giờ dần
Giờ tí giờ sửu giờ thân giờ mùi
Ta về bán cả que cời
Bán tro đun bếp bán tăm khêu đèn
Ta về bán trống bán kèn
Có gì bán hết, lấy tiền cưới em.

——

Xấu tre uốn chẳng nên cần
Xấu mai nên chẳng được gần với em.

——

Trách ai tham phú phụ bần
Tham xa mà bỏ nghĩa gần thuở xưa.

——

Trách ai được miếu phụ nghè
Được chiêng phụ trống, được bè phụ nan.

——

Có vả mà phụ lòng sung
Có chùa bên bắc, bỏ miếu bên đông tồi tàn.

——

Trách người quân tử bạc tình
Chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao!

——

Có oản anh tình phụ xôi
Có cam phụ quýt có người phụ ta
Có quán tình phụ cây đa
Ba năm quán đổ cây đa hãy còn.

——

Có mực anh tình phụ son
Có kẽ đẹp giòn anh phụ nhân duyên
Có bạc anh tình phụ tiền
Có nhân ngãi mới, anh quên em rồi.

——

Nào khi anh bủng anh beo
Tay bưng chén thuốc tay đèo múi chanh
Bây giờ anh mạnh anh lành
Anh mê nhan sắc anh tình phụ tôi.

——

Anh nói với em như rìu chém xuống đá
Như rạ (rựa) chém xuống đất
Như mật rót vào tai
Bấy chừ anh nỡ nghe ai
Bỏ em giữa chốn non đoài khổ chưa.

——

Nào khi gánh nặng anh chờ
Qua truông anh đợi, bây giờ nghe ai?

——

Xưa kia ở với mẹ cha
Mẹ cha yêu dấu như hoa trên cành
Từ ngày tôi ở với anh
Anh đánh anh chửi, anh tình phụ tôi.
Đất xấu nặn chả nên nồi
Anh đi lấy vợ, cho tôi lấy chồng.

——

Cái cò là cái cò quăm
Mày hay đánh vợ mày nằm với ai
Có đánh thì đánh sớm mai
Chớ đánh chập tối, chẳng ai cho nằm.

——

Lênh đênh chiếc bách giữa dòng
Thương thân góa bụa phòng không lỡ thì.

——

Gió đưa cây trúc ngà quì

——

Ba năm chực tiết còn gì là xuân

——

Mẹ già hết gạo treo niêu
Mà anh khăn đỏ khăn điều vắt vai.

——

Sống thì con chẳng cho ăn
Chết thì xôi thịt làm văn tế ruồi.

——

Cũng thì con mẹ con cha
Cành cao vun xới, cành la bỏ liều.

——

Đẻ con chẳng dạy chẳng răn
Thà rằng nuôi lợn mà ăn lấy lòng.

——

Cô kia đội nón đi đâu
Tôi là phận gái làm dâu mới về
Mẹ chồng ác nghiệt đã ghê
Tôi ở chẳng được, tôi về nhà tôi.

——

Mẹ anh nghiệt lắm anh ơi
Biết rằng có được ở đời với nhau
Hay là vào trước ra sau
Cho cực lòng thiếp cho đau lòng chàng.

——

Chồng thương chẳng nệ chi ai
Đũa bếp cho dài, gắp cổ mụ gia.

——

Bưng được miệng chĩnh miệng vò
Nào ai bưng được miệng o miệng dì.

——

Một trăm ông chú không lo
Lo về một nỗi mụ o nỏ mồm.

——

Con cậu, cậu nuôi thầy cho
Cháu cậu, cậu bắt chăn bò, chăn trâu.

——

Làm thân con gái chẳng lo
Ngủ chưa đứng buổi, dậy do mặt trời
Quần áo thì rách tả tơi
Lấy rơm mà túm, mỗi nơi mỗi đùm.

——

Cô kia má phấn môi son
Nắng dầu mưa dãi càng giòn càng ưa
Cô kia mắt trẽn mày trơ
Vàng đeo bạc quấn cũng dơ dáng đời.

——

Chỉ đâu mà buộc ngang trời
Thuốc đâu mà chữa con người lẳng lơ.

——

Gái đâu có gái lạ đời
Chỉ trừ có một ông Trời không chim!

——

Cá lên khỏi nước cá khô
Làm thân con gái loã lồ ai khen.

——

Con sâu bỏ rầu nồi canh
Một người làm đĩ xấu danh đàn bà.

——

Cờ bạc là bác thằng bần
Cửa nhà bán hết, tra chân vào cùm.

——

Đêm nằm nghĩ lại mà coi
Lấy chồng đánh bạc như voi phá nhà.

——

Thương ai cho bằng thương chồng
Bởi chồng cờ bạc nên lòng chẳng thương.

——

Cha già con dại anh ơi
Anh đi cờ bạc suốt đời suốt năm
Anh thua hàng chục hàng trăm
Em đi bán vải nhật dăm ba đồng
Cha già con dại chờ mong
Anh đi vui thú chơi rong một mình.

——

Uổng công cha mẹ sinh thành
Uổng công gánh chữ chung tình của em.

——

Làm trai ở đất làng ta
Đa mang cờ bạc thật là khốn thân
Tháng giêng cầm áo cầm khăn
Tháng hai đi ở bán dân ruộng quan
Tháng ba công nợ vô vàn
Người ta mắng chửi còn oan nỗi gì?

——

Trong nhà đã có vàng mười
Song le còn muốn của người nhân sâm.

——

Chổi cùn cắp nách khăng khăng
Hễ ai nói đến thì văng ngàn vàng.

——

Củi mục bà để trong rương
Hễ ai hỏi đến, trầm hương của bà.

——

Của mình thì giữ bo bo
Của người thì thả cho bò nó ăn.

——

Trống chùa ai đánh thì thùng
Của chung ai khéo vẫy vùng thành riêng.

——

Miếng ăn là miếng tồi tàn
Mất ăn một miếng, lộn gan lên đầu.

——

Muốn ăn gắp bỏ cho người
Gắp đi gắp lại, lại rơi vào mình.

——

Lươn ngắn lại chê chạch dài
Thờn bơn méo miệng chê chai lệch mồm.

——

Chuột chù chê cú răng hôi
Cú lại trả lời: Cả họ mày thơm.

——

Lưỡi vò độc quả đuôi ong
Xui người tan hợp đứt lòng nghĩa nhân.

——

Khi chưa, cầu lụy trăm đàng
Được rồi thì lại phủ phàng làm ngơ.

——

Cậy tài, cậy khéo khoe khôn
Đừng cậy có của đa ngôn quá lời
Của thì mặc của em ơi
Đừng cậy có của coi người mà khinh.

——

Chị kia có quan tiền dài
Có bị gạo nặng coi ai ra gì!

——

Cơm ăn chẳng hết thì treo
Việc làm chẳng hết thì kêu láng giềng.

——

Làm thì chẳng muốn bằng ai
Ăn thì thứ nhất thứ hai trong làng.

——

Ăn thì ăn những miếng ngon
Làm thì chọn việc cỏn con mà làm.

——

Ăn no rồi lại nằm khoèo
Thấy giục trống chèo bế bụng đi xem.

——

Ngày rồi thì chẳng xe gai
Đến khi nước cả mượn chài ai cho?

——

Ruộng xa thì bỏ chẳng cày
Chợ xa hơn gạo mấy ngày cũng đi.

——

Con cò lặn lội bờ ao
Hỏi cô yếm đào lấy chú tôi chăng
Chú tôi hay tửu hay tăm
Hay nước chè đặc hay nằm ngủ trưa.

——

Ngày thì ước những ngày mưa
Đêm thì ước những đêm thừa trống canh.

——

Mèo tha miếng thịt thì đòi
Kễnh tha con lợn mắt coi trừng trừng.

——

Anh hùng gì, anh hùng rơm
Ta cho mồi lửa, hết cơn anh hùng.

——

Nói thì đâm năm chém mười
Đến bữa tối trời, chẳng dám ra sân.

——

Ai ơi chớ vội khoe mình
Giang hồ lắm kẻ tài tình hơn ta.

——

Con ếch ngồi ở trong hang
Gọi khách đi đàng trời nắng có giông!

——

Người sao một hẹn thì nên
Người sao chín hẹn thì quên cả mười.

——

Đi đâu mà chẳng ăn dè
Đến khi hết của ăn dè chẳng ra.

——

Gỗ trắc đem lót ván cầu
Yến sào đem nấu với đầu tôm khô.

——

Thế gian còn dại chưa khôn
Sống mặc áo rách, chết chôn áo lành.

5/5 - (1 bình chọn)