Ai làm miếu, nọ xa đình
Hạc xa hương án, đôi đứa mình đừng xa
Lìa cây, lìa cội, ai nỡ lìa hoa
Lìa người bội bạc, chớ đôi đứa ta đừng lìa.
——
Ai về ai ở mặc ai
Ta như dầu đượm thắp hoài năm canh.
——
Ai về Đồng Tỉnh, Huê Cầu
Để thương để nhớ để sầu cho ai
——
Để sầu cho khách vãng lai
Để thương để nhớ cho ai chịu sầu.
——
Bắp non xao xác trở cờ
Người thương đứng đó, giả lơ không chào.
——
Bây giờ rồng mới gặp mây
Sao rồng chẳng thở với mây vài lời
——
Đêm qua vặt đổi sao dời
Tiếc công gắn bó nhớ lời giao đoan.
——
Bấy lâu vắng mặt khát khao
Bây giờ thấy mặt muốn trao lạng vàng.
Biết nhau từ thuở buôn thừng
Trăm chấp nghìn nối xin đừng có quên.
——
Cá buồn cá lội thung thăng
Người buồn người biết đãi đằng cùng ai
Phương đông chưa rạng sao Mai
Đồng hồ chưa cạn, lấy ai bạn cùng.
——
Cớ sao thấy mặt thì thương
Hay chăng trời đất vấn vương cho mình?
——
Cười nụ hay là cười tình
Cười trăng cười gió hay mình cười ta?
Cười nụ tôi lại cười hoa
Cười trăng cười gió hay ta cười mình?
——
Chuồn chuồn mắc phải nhện vương
Đã trót quấn quít thì thương nhau cùng.
——
Đêm qua ra đứng bờ ao
Trông cá, cá lặn, trông sao, sao mờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai?
——
Buồn trông chênh chếch sao Mai
Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ
——
Đêm đêm tưởng dải Ngân Hà
Chuôi sao Tinh Đẩu đã ba năm tròn
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Tào Khê nước chảy vẫn còn trơ trơ.¹
——
Đói lòng ăn nửa quả sim
Uống lưng bát nước đi tìm người thương
Người thương ai hỡi người thương!
Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng?
——
Đôi ta ăn một quả cau
Giấu thầy giấu mẹ đưa sau bóng đèn
Chưa quen đi lại cho quen
Chưa gần đi lại vài phen cho gần.
——
Đôi ta cùng bạn chăn trâu
Cùng mặc áo vá nhuộm nâu một hàng
Bao giờ cho gạo bén sàng
Cho trăng bén gió, cho nàng bén anh.
——
Đôi ta như đá với dao
Nâng liếc thời sắc, nâng chào thời quen.
——
Đường xa thì thật là xa
Mượn mình làm mối cho ta một người.
Một người mười tám đôi mươi,
Một người vừa đẹp vừa tươi như mình.
——
Em như bức tượng đang tô
Anh như ngòi bút hoạ đồ trong tranh.
——
Gặp đây ăn một miếng trầu
Mai ra đường cái gặp nhau ta chào.
Miếng trầu, của chả là bao
Chỉ mong đông liễu, tay đào gần nhau.
——
Gặp nhau đường vắng thì chào
Gặp nhau giữa chợ lao xao xin đừng.
Gặp nhau giữa quãng đường này
Xóm làng thì ngái, mẹ thầy thì xa.
Lấy ai định liệu cho ta?
Mặt lại nhìn mặt, tay đà cầm tay.
——
Gương không có thuỷ gương mờ
Thuyền không có lái lửng lơ giữa dòng.
——
Mong sao nghĩa thuỷ tình chung
Cho thuyền cập bến, gương trong ngàn đời.
——
Giã ơn ai có cây dừa
Cho tôi nghỉ mát đợi chờ người thương.
——
Gió đâu thổi mát sau lưng
Dạ sao dạ nhớ người dưng vô cùng.
——
Gió đưa cây cửu lí hương
Hai người hai họ mà thương nhau cùng.
——
Gió đưa trăng là trăng đưa gió
Trăng lặn rồi gió biết đưa ai?
Gió đưa trăng thì trăng đưa gió
Quạt nọ đưa đèn, đèn có đưa ai?
——
Giơ tay trao miếng trầu cau
Lòng tin trao lại cho nhau ít nhiều.
Hai đứa mình đôi đã xứng đôi
Khi đi cũng đẹp khi ngồi cũng cân
Trách lòng thầy mẹ cầm cân.
——
Không xê đi xích lại đôi phần cho con nhờ.
——
Hai ta đã đẹp đôi rồi
Ai gièm pha chớ đoạn, ai vẽ vời chớ nghe.
——
Hai ta hái củi một rừng
Bứt dây một cội, xin đừng nghe ai.
——
Hai tai như rượu với nem
Đang say ngăn ngắt ai gièm chớ xa.
——
Hai ta sang một chuyến đò
Trông cho rảnh khách trao cho miếng trầu.
——
Hôm nay sum họp trúc mai
Tình chung một khắc, nghĩa dài trăm năm.
——
Kìa như sông cạn đá mòn
Con tằm đến chết hãy còn giăng tơ.
——
Khi say một chén cũng say
Khi nên tình nghĩa một ngày cũng nên.
——
Khi xưa ai biết ai đâu
Chỉ vì điếu thuốc miếng trầu nên quen.
——
Lạ thay nết nói, nết cười
Nết sao lại khiến cho người muốn thương.
——
Lên chùa tháo ván nhổ đinh
Đốt chùa không tội bằng mình bỏ ta.
——
Lên non bẻ lá họa hình
Họ chọn thấy mặt kẻo tình nhớ thương.
——
Lòng ta, ta đã chắc rồi
Nào ai giục đứng giục ngồi mà nao.
——
Lời thề trước miếu sau đình
Ai lãng xao nấy mắc, ai phụ tình nấy mang.
——
Mặc ai cạn lội sâu đò
Đôi ta thủng thỉnh, chờ đò hãy qua.
——
Mặn này bõ nhạt ngày xưa
Nắng này bõ lúc trời mưa trơn đường
Nắng lâu thời gặp mưa rào
Lòng này cho bõ khát khao những ngày.
——
Mẫu đơn mọc cạnh nhà thờ
Đôi ta trinh tiết đợi chờ lấy nhau.
——
Một niềm vàng đá khăng khăng
Ba thu cũng đợi chín trăng cũng chờ.
——
Một người trên núi non Bồng
Một người dưới biển dốc lòng chờ nhau.
——
Một thương, hai nhớ, ba trông
Tứ chờ, năm đợi, sáu mong kết nguyền.
——
Một thương, hai nhớ, ba vì
Chín chờ, mười đợi có khi vuông tròn.
——
Muốn cho biển hẹp như ao
Bắc cầu đòn gánh mà trao nhân tình.
——
Miếng trầu ai rọc ai têm
Miếng cau ai bổ mà mềm rứa (thế) ai?
——
Lời thề chứng có nước non
Vàng tan ngọc nát vẫn còn thương nhau.
——
Mình ơi, ta hỏi thực mình
Còn không hay đã chung tình với ai?
——
Hôm xưa tát nước gầu dai
Có phải nhân ngãi hay ai tát cùng?
——
Mình về sao được mà về
Mặt trăng còn đó, lời thề còn đây.
——
Mình về ta ngóng ta trông
Ta về mình chẳng chút công đoái hoài.
——
Mong người chả thấy người sang
Ngày ngày ra đứng cổng làng ngóng trông
Con đường xa tít bên sông
Bóng chiều đã xế mà không thấy người.
——
Một cành tre, năm bảy cành tre
Đẹp duyên thì lấy chớ nghe họ hàng.
——
Một đêm là mấy trống canh
Ngủ đi thì nhớ, trở mình lại thương
Ruột tằm bối rối tơ vương
Như ai để nhớ để thương trong lòng.
——
Một mai mai một ngó chừng
Ngó truông truông rậm, ngõ rừng rừng xanh
Rừng anh lẫn biển cũng xanh
Để coi cây quế ngả cành về đâu.
——
Mưa từ trong núi mưa ra
Mưa khắp thiên hạ mưa qua chùa Thầy
Đợi ta đã gặp nhau đây
Như con bò gầy gặp bãi cỏ non.
——
Năm canh thở vắn than dài
Gieo mình xuống sạp, lại ngồi lên mui
Nhìn sông chỉ thấy sông dài
Nhìn non non ngất, trông người mù tăm.
——
Năm canh thương bạn cả năm
Ruột khô gan héo như tằm rối tơ.
——
Nỉ non đêm ngắn tình dài
Chung quanh gà đã gáy hoài tan canh
Trách gà vội gáy tàn canh
Không lâu tí nữa cho tình thở than.
——
Nói lời thì nhớ lấy lời
Đừng như con bướm đậu rồi lại bay.
——
Non non nước nước khơi chừng
Ái ân đôi chữ xin đừng có quên
Tình sâu mong trả nghĩa đền
Đừng vui chốn khác mà quên chốn này.
——
Nước vơi rồi nước lại đầy
Tình kia chưa trả nghĩa này chớ quên.
——
Núi Mậu Sơn cao bao nhiêu trượng
Sông Lệ Thủy sâu bấy nhiêu tầm.
——
Dừng thuyền đợi bạn tri âm
Non mòn biển cạn quyết không phai lòng.
——
Nước còn quyến cát làm doi
Hướng chi ta chẳng tài bồi lấy nhau.
——
Nước non, non nước khơi chừng
Ái ân đôi chữ xin đừng xa nhau.
——
Nước sao nước chảy tràn đồng
Tơ duyên còn đó chỉ hồng chưa xe.
——
Nước sông Gianh vừa xanh vừa mát
Truông Quảng Bình nhỏ cát dễ đi
Dang tay ngút đọt từ bi
Cho lòng bên nớ bên ni kết nguyền.
——
Nước trong nước chảy quanh chùa
Không yêu ta cũng bỏ bùa cho yêu.
——
Ngày ngày ra đứng mà trông
Bạn chả thấy bạn, tình không thấy tình.
——
Nhịp chày giã dó nhặt thưa
Đèn le lói sáng lòng ngơ ngẩn buồn.
——
Nhớ ai mê mẩn tâm hồn
Thương ai mong đợi mỏi mòn tháng năm.
——
Nhớ ai con mắt lim dim
Chân đi thất thểu như chim tha mồi.
Nhớ ai hết đứng lại ngồi
Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân.
——
Nhớ khi khăn mở trầu trao
Miệng thì cười nụ biết bao nhiêu tình.
——
Nhớ lời giao hẹn khi chiều
Dầu mưa sa, chớp rạch cũng liều mà đi.
——
Nhớ lời nguyện ước ba sinh
Sông dù có cạn nhưng tình chẳng phai.
——
Những lời mình nói với ta
Trăm cây cũng gãy, ngàn hoa cũng sầu.
——
Phải duyên áo rách cũng mang
Chẳng duyên, áo nhiễu rút vàng không ham.
——
Qua đình ghé nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói, thương mình bấy nhiêu.
——
Ra về lòng lại dặn lòng
Chanh chua chớ phụ, ngọt bòng chớ ham.
——
Rào đường, đón ngõ, ngăn sông
Nào ai rào đón được lòng đôi ta.
——
Sáng trăng chi rứa (thề) hỡi Trời
Để ai thổn thức ngỏ người mỏi chân.
——
Sông sâu cá lội mất tăm
Chín tháng cũng đợi, mười năm cũng chờ.
——
Sông sâu nước chảy đá mòn
Con tằm đến chết hãy còn giăng tơ.
——
Sông Tô nước chảy quanh co
Cầu Đông sương sớm, Quán Giò trăng khuya
Buồn tình vừa lúc phân chia
Tiếng ai như đá bên kia hẹn hò.
——
Tay cầm nắm muối quả mơ
Mơ chua muối mặn, ta chờ đợi nhau.
——
Tay nâng chén muối, đĩa gừng
Gừng cay, muối mặn xin đừng có quên.
——
Tình anh như nước dâng cao
Tình em như dải lụa đào tẩm hương.
——
Tới đây đâu lạ sau quen
Bóng trăng là nghĩa, ngọn đèn là duyên.
——
Tương tư chẳng ốm cũng sầu
Con ruồi đậu mép chẳng đau cũng buồn.
——
Thà rằng chiếu lác có đôi
Chẳng hơn chăn gấm lẻ loi một mình.
——
Thật vàng chẳng phải thau đâu
Đừng đem thử lửa mà đau lòng vàng.
——
Thuyền ai lên xuống bên sông
Phải duyên, phải vợ phải chồng thì vô.
——
Thuyền chài, thuyền lái, thuyền câu
Biết thuyền nhân ngãi nơi đâu mà tìm.
——
Thuyền đi để bến đợi chờ
Tình đi nghĩa ở bao giờ quên nhau
Chẳng nên tình trước nghĩa sau
Bến này dãi bóng trăng thâu đợi thuyền.
——
Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.
——
Thương mình mình chẳng biết cho
Cầm bằng gánh nặng mà dò đường trơn.
——
Thương nhau gặp khúc sông vơi
Khó khăn, gian hiểm chẳng rời thủy chung.
——
Thương nhau tạc một chữ tình
Trăm năm thề quyết bạn mình có nhau.
——
Thương thương nhớ nhớ sầu sầu
Cơm ăn nỏ (không) được lấy trầu ngậm hơi.
——
Trách con gà gáy vô tình
Chưa vui sum họp, đã đành chia phôi.
——
Trăm năm đá nát vàng phai
Lời nguyền với bạn nhớ hoài không quên.
——
Trăm năm ghi tạc chữ đồng
Dù ai thêu phượng vẽ rồng mặc ai.
——
Trăm năm lòng gắn dạ ghi
Nào ai thay, nút đổi khuy cũng đừng
——
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non?
Xin ai tính cuộc vuông tròn
Dò sao cho đến ngọn nguồn khúc sông.
——
Trăng kia u ám vì mây
Đôi ta ao ước đó đầy vợ chồng.
——
Trăng tròn chỉ có đêm rằm
Tình ta tháng tháng, năm năm vẫn tròn.
——
Trầu bọc khăn trắng cau tươi
Trầu bọc khăn trắng đãi người xinh xinh
Ăn cho no thỏa tâm tình
Ăn cho nó hả sự mình sự ta.
——
Trầu này cúc, trúc, mai, đào
Trầu này thực nữ anh hào sánh đôi
Trầu này trầu quế trầu hồi
Trầu này thực nữ ước người trưởng phu.
——
Trầu xanh, cau trắng, chay hồng
Vôi pha với nghĩa, thuốc nồng với duyên.
——
Trèo lên trái núi Giải Oan
Tay nâng chén trắng, múc làn nước trong.
——
Đàng xa xin chớ ngại ngùng
Trèo non xuống dốc ta cùng đỡ nhau.
——
Trèo lên trái núi Thiên Thai
Thấy đôi chim phượng ăn xoài trên cây
Đôi ta đã gặp nhau đây
Khác gì chim phượng gặp cây ngô đồng.
——
Trời mưa gió rét kìn kìn
Đắp đôi dải yếm hơn nghìn chăn bông.
——
Trời sinh con mắt là gương
Người ghét ít ngó, người thương ngó hoài.
——
Vì chuôm cho cá bén đàng
Vì tình nên phải đi trăng về mờ.
——
Xa xôi dịch lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần vương tơ
Chuồn chuồn mắc phải tơ vương
Nào ai quấn quít thì thương nhau cùng.
——
Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay.
——
Yêu nhau chẳng quản chiếu giường
Dẫu rằng tàu lá che sương cũng tình.
——
Hai hàng nước mắt tuôn rơi
Khóc lên thì sợ bạn cười đôii ta.
——
Việc này tại mẹ cùng cha
Tại chú, cùng bác, ông bà, anh em
Mặc ai chia rẽ phận duyên
Đôi ta cứ giữ lời nguyền sắt son.
——
Hai ta đang nhớ đang thương
Ai đem phân quế rẽ hương cho đành!
——
Không thương nỏ nói khi đầu
Làm chi dan díu giữa cầu mà buông.
——
Làm chi trong dạ ngập ngừng
Đã có nơi đấy thì đừng nơi đây
Thôi đừng bắt cá hai tay
Cá thì xuống bể, chim bay về ngàn.
——
Những là lên miếu xuống nghè
Để tôi đánh trúc đánh tre về trồng
Tưởng rằng nên đạo vợ chồng
Nào ngờ nói thế mà không có gì.
——
Những lời mình nói với ta
Sông sâu hóa cạn, đường xa hóa gần.
Ai ngờ ra dạ lần khân
Sông cạn lại thẳm, đường gần lại xa.
——
Ôi người bạn cũ kia ơi
Đã lâu chi mấy mà nguôi tấm lòng.
——
Tằm ơi, say đắm nơi đâu
Mà tằm bỏ nghĩa, cành dâu không nhìn.
——
Tưởng giếng sâu, nói sợi dây dài
Hay đâu giếng cạn, tiếc hoài sợi dây.
——
Tưởng là trọn thủy trọn chung
Không hay như pháo nổ, đùng ngang lưng.
——
Gương thề nỡ để bụi nhòa
Sông có Nhị Hà, núi có Tản Viên
Thề kia ai để lỡ duyên
Trăng còn soi mãi vùng sen Tây Hồ.
——
Trăm năm để lỗi hẹn hò
Cây đa bến cũ, con đò khác đưa.
——
Trăng thanh nguyệt rạng mái đình
Chén son chưa cạn, sao tình đã quên.
——
Trông trăng mà thẹn với trời
Soi gương mà thẹn với người trong gương.
——
Ai qua quán Trắng phố Nhồi
Để thương để nhớ cho tôi thế này!
Trèo lên cây khế nửa ngày
Ai làm chua xót lòng mày khế ơi!
Bây giờ tôi đứng, tôi ngồi
Con dao lá trúc bình vôi têm trầu.
——
Ai về em gửi bức tranh
Tô con chim sáo đậu nhành lan chi
Ai làm nên bước phân ly
Cảm công mưa nắng kẻ đi, người về.
——
Anh buồn có chốn thở than
Em buồn như ngọn nhang tàn thắp khuya.
——
Anh đà có vợ con chưa
Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào.
——
Mẹ già anh ở nơi nao?
Để em tìm vào hầu hạ thay anh.
——
Anh như nút, em như khuy
Như mây với núi, biệt ly không đành.
——
Anh như tán tía tàn vàng
Em như manh chiếu bà hàng bỏ quên
Lạy trời cho cả gió lên
Cho manh chiếu rách lên trên tán vàng.
——
Anh thương em chỉ nói bên ngoài
Sao mà không nói tận tai mẹ thầy?
——
Anh về Bình Định chi lâu
Bỏ em ở lại hái dâu một mình.
——
Anh về cuốc đất trồng cau
Cho em trồng ké dây trầu một bên
Mai sau trầu nọ lớn lên
Cau kia ra trái làm nên cửa nhà.
——
Anh về chẳng có chi đưa
Quả cau đang nhỏ, quả dừa đang non.
——
Anh về chi nữa anh ơi
Ở đây em dạm một nơi thanh nhàn.
——
Anh về cho chóng mai lên
Đừng vui dưới ấy mà quên trên này.
——
Anh về cho em về theo
Tiền cưới mặc họ, tiền cheo mặc làng.
——
Anh về để áo lại đây
Đêm khuya em đắp, gió Tây lạnh lùng.
——
Anh về để quạt lại đây
Mở ra xếp lại cho khuây cơn buồn.
——
Anh về đường ấy mấy cung
Cho em về cùng thăm mẹ thăm cha.
——
Anh về em chẳng dám cầm
Dang tay đưa bạn, ruột bầm như dưa.
——
Anh về em nắm cổ tay
Em dặn câu này anh chớ có quên:
Đôi ta đã trót lời nguyền
Chớ xa xôi mặt mà quên mảng lòng.
——
Anh ơi đi lại cho dày
Thầy mẹ không gả em bày mưu cho.
——
Anh về em những trông theo
Trông cho khuất núi, qua đèo mới thôi.
——
Anh về sắm nón sắm quai
Sắm giường sắm chiếu ngày mai em về.
——
Anh về xẻ ván cho dày
Bắc cầu sông Cái cho thày me sang.
Thày me sang em cũng theo sang
Đò dọc quan cấm, đò ngang không chèo.
——
Ao xông hương của chàng vắt mắc
Đêm em nằm em đắp lấy hơi.
——
Gửi khăn, gửi túi, gửi lời
Gửi đôi chàng mạng cho người đàng xa.
Vì mây cho núi nên xa
Mây cao mù mịt, núi nhòa xanh xanh.
——
Bấy lâu anh mắc (bận) chi nhà
Để em dệt gấm thêu hoa chịu sầu.
——
Bởi thương nên dạ mới trông
Không thương em đã lấy chồng còn chi.
——
Cách sông cách núi cho cam
Cách một chỗ lội, thiếp chàng xa nhau.
——
Cây cao mấy trượng cũng trèo
Đường xa mấy dặm cũng theo chàng về.
——
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ người đãy gấm, khăn điều vắt vai.
——
Dẫu chàng năm bảy mặt con
Thiếp đôi ba lứa vẫn còn nhớ nhau.
——
Dù ai cho bạc cho vàng
Chẳng bằng trông thấy mặt chàng hôm nay.
Dù ai cho nhẫn cầm tay
Chẳng bằng trông thấy mặt ngay bây giờ.
——
Đã thương cắt tóc trao tay
Tha hồ én liệng nhàn bay mãi ngoài.
——
Đầu làng có một cây đa
Ở giữa cây cậy, ngã ba cây dừa.
Dù anh đi sớm về trưa
Thì anh nghỉ mát bóng dừa nhà em.
——
Đêm khuya gió lột thấu xương
Chàng về để thiếp những thương cùng sầu.
——
Đêm nằm lụy đổ chứa chan
Nhớ ai em phải băng ngàn tìm đi.
——
Đường không đi sao biết
Chuông không đánh sao kêu.
Nghe lời anh nói bao nhiêu
Khiến lòng thắc thẻo trăm chiều xót đau.
——
Em như cây quế trong rừng
Thơm cay ai biết, ngát lừng ai hay
Anh như cây phướn nhà chay
Em như chiếc đũa sánh bày sao nên.¹
——
Em thương anh như chỉ buộc trọn vòng
Anh đừng bạc dạ đem lòng quên em.
——
Em thương anh thầy mẹ ngăm nghe
Cậu, cô, chú bác đòi đậu bẻ thả trôi
Thả trôi ràng đặng mà thả trôi
Anh Hồ em Hán cũng lôi nhau về.
——
Em thương còn bụng mẹ thầy
Đèn treo trước gió biết xây (quay) ngả nào.
——
Em trông anh như cá trông sao
Như lê trông lựu, anh đào trông mưa.
——
Em trồng tre anh chớ bẻ mầm
Yêu em, anh chớ âm thầm cùng ai
Em trồng khoai anh chớ chiết đài
Yêu em, chớ lấy người ngoài hơn em
Em trồng dâu anh chớ bẻ chồi
Yêu em, anh chớ đứng ngồi cùng ai.
——
Em về em lại ra ngay
Chàng đừng tưởng gió trông mây mà phiền.
——
Em về nhớ phố, nhớ phường
Nhớ nơi trò chuyện, nhớ đường em đi.
——
Gan khô ruột thắt chín từng
Em náu nương phụ mẫu cầm chừng đợi anh.
——
Gặp anh em nở nụ cười
Vắng anh em lại giọt vơi giọt đầy.
——
Giờ đây anh nói anh thương
Đến khi vắng mặt vấn vương nơi nào?
——
Gặp em thì gặp cho lâu
Đừng gặp một tí thêm sầu lòng em.
——
Gặp nhau khó hỏi, lỡ trông
Lỗi đành chịu lỗi, chào không dám chào.
——
Gần nhà mà chẳng sang chơi
Để em hái ngọn mồng tơi bắc cầu
Bắc cầu anh chẳng đi cầu
Để tốn công thợ, để sầu lòng em.
——
Giả đò bắt ốc hái rau
Đi ngang qua ngõ thấy nhau kẻo buồn.
——
Gió vàng hiu hắt đêm thanh
Đường xa dặm vắng, xin anh đừng về
Mảnh trăng đã trót lời thề
Làm chi để gánh nặng nề riêng ai!
——
Gởi anh quạt tính, quạt tình
Quạt loan quạt phượng, quạt mình quạt ta
Quạt này nên nghĩa thất gia
Một tay cầm lấy mát ra hai người.
——
Hai bên hai dãy hàng trầm
Anh xem cho thiệt kẻo lầm ôi anh!
——
Hai ta như cặp chim quyên
Dầu khô dầu héo cũng chuyền trên cây
Khát thời uống nước bóng cây
Đói ăn bóng cỏ thiếp đây vẫn chờ.
——
Hai ta thề thốt giữa đàng
Vạch cây khắc chữ hỏi chàng nhớ không.
——
Khăn thương nhớ ai
Khăn rơi xuống đất
Khăn thương nhớ ai
Khăn vắt lên vai
Khăn thương nhớ ai
Khăn chùi nước mắt
Đèn thương nhớ ai
Mà đèn không tắt
Mắt thương nhớ ai
Mắt ngủ không yên
Đêm qua em những lo phiền
Lo vì một nỗi không yên một bề.
——
Khen ai chỉ nẻo đưa đường
Khen ai mối lái đem chàng tới đây?
——
Không đi thì dạ không đàn
Đi ra thì bỏ tơ mành ai quay?
——
Lòng em đã quyết thì hành
Đá cấy thì gặt với anh một mùa.
——
Lòng em thương nhớ ước ao
Mười đêm em thấy chiêm bao cả mười
Bóng cây thấp thoáng trên đồi
Mà em cứ tưởng bóng người em thương.
——
Lòng lại dặn lòng dù non mòn biển cạn
Dạ lại dặn dạ dù đá nát vàng phai
Dù cho trúc mọc thành mai
Em cũng không xiêu lòng lạc dạ, nghe ai phỉnh phờ.
——
Lụa làng Trúc vừa thanh vừa bóng
May áo chàng cũng sóng áo em
Chữ tình cùng với chữ duyên
Xin đừng thay áo mà quên lời nguyền.
——
Mặc ai một dạ đôi lòng
Em đây thủ tiết loan phòng chờ anh.
——
Mình về tôi cũng về theo
Sum vầy phu phụ, giàu nghèo có nhau.
——
Mình em như cá giữa rào
Kẻ chài người lái biết vào tay ai.
——
Mình em như cây thầu dầu
Ngoài tươi trong héo giữa sâu tương tư.
——
Mình em như giấy trắng cả tờ
Lòng son một mực đợi chờ bút nghiên.
——
Mình về mình bỏ ta đây
Như con tơ rối gỡ ngày nào xong.
——
Mong sao anh biến ra tằm
Em biến ra nõng (nong), ta nằm chung hơi
Khi nào cho hợp hai hơi
Nghiêng tai nói nhỏ đôi lời thủy chung.
——
Một lòng chỉ quyết lấy anh
Ong bay bướm liệng chung quanh mặc Trời.
——
Một lời thề không duyên thì nợ
Hai lời thề không vợ thì chồng.
——
Ba lời thề khỏi núi lấp sông
Em quyết theo anh đi cho trọn đạo kẻo luống công anh đợi chờ.
——
Một miếng trầu năm ba lời dặn
Một chén rượu năm bảy lời giao
Anh chớ nghe ai sóng bổ ba đào
Em đây giữ niềm tiết hạnh, anh chớ lãng xao em buồn.
——
Một niềm kết tóc xe tơ
Một niềm chỉ đợi chỉ chờ một anh.
——
Một ngày không kháp (gặp) mặt chàng
Ra vào ngơ ngẩn dạ vàng xôn xao.
——
Mời chàng vào cửa vào nhà
Dù ai có hỏi nói là rể con.
——
Muốn cho sông cạn đất liền
Kẻo anh đi lại tốn tiền đò ngang.
——
Muốn cho sông cạn đò đầy
Muốn cho anh chung mẹ chung thầy với em.
——
Nào khi thề thốt giữa đàng
Vin cây với lá, nay chàng vội quên.
——
Nắng mưa thì giếng năng đầy
Anh hay đi lại, mẹ thầy năng thương.
——
Nửa đêm trăng tắt sao thua
Em mong thầy mẹ ngủ, để em đưa anh về.
——
Nước chảy xuôi, con cá buôi lội ngược
Nước chảy ngược, con cá vược lội ngang
Thuyền em xuống bến Thuận An
Thuyền anh lại trẩy lên ngàn, anh ơi!
——
Nước ròng chảy đến Tam Giang
Sầu đâu (cây xoan) chín rụng sao chàng biệt tin?
——
Nước sông Tô vừa trong vừa mát
Em ghé thuyền đỗ sát thuyền anh
——
Dừng chèo muốn tỏ tâm tình
Sông bao nhiêu nước thương mình bấy nhiêu.
——
Ngày xem núi, núi cao xanh ngắt
Đêm xem trăng, trăng tắt sao mờ
Một mình em chừ lòng dạ ngẩn ngơ
Đêm nằm canh giường không gối lạnh, biết có chờ đặng không?
——
Nghe anh gióng giả ra về
Cũng bằng lửa đốt từ bề lưng em.
——
Nghe lời bạn nói đậm đà
Chồng con chẳng phải, rứa mà em thương.
——
Nghe tin anh có vợ rồi
Như ai dội đọi (bát) nước sôi trong lòng.
——
Nghĩa chàng nhớ mãi chàng ơi
Nhớ chàng như nước hồ vơi lại đầy.
——
Ngó hoài ra tận biển Đông
Thấy mây thấy nước sao không thấy chàng.
——
Ngọc lành ngồi đợi giá cao
Kim vàng ngồi đợi lụa đào mới may.
——
Nguồn ân bể ái hẹn hò
Một ngày nên nghĩa chuyến đò nên quen
Công cha nghĩa mẹ thiếp đền
Xin chàng đừng có kết duyên chốn nào.
——
Xin đứng đừng thấp trông cao
Xin đừng tơ tưởng chốn nào hơn đây
Xin đừng tham gió bỏ mây
Tham vườn táo rụng bỏ cây nhãn lồng.
——
Người ta thích lấy nhiều chồng
Tôi chỉ thích lấy một ông thật bền
Thật bền như tượng đồng đen
Trăm năm quyết với cùng em một lòng.
——
Nhác trông lên mái tam quan
Thấy người lịch sự khôn ngoan có tài
Cho nên em chả lấy ai
Dốc lòng chờ đợi một hai lấy mình.
——
Nhớ ai còn có khi gần
Nhớ chàng biết mấy muôn phần cho khuây
Tơ hồng xe mấy lần dây
Đố ai gỡ mối sầu này cho ra.
——
Nhớ ai em những khóc thầm
Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa
——
Nhớ ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai?
——
Nhớ ai bổi hổi bồi hồi
Như đứng đóng lửa như ngồi đóng than.
——
Nhớ cha nhớ mẹ còn có khi nguôi
Nhớ chàng bát nước hồ vơi lại đầy.
——
Vắng mặt nhân ngãi một ngày
Ngang bằng bác mẹ đêm đày bể Đông.
——
Nhớ chàng lắm lắm chàng ơi
Nhớ lời chàng nói, nhớ nơi chàng về
Nhớ khi chỉ núi giao thề
Nhớ từ trú quán, nhớ về quê hương
——
Đêm nằm những nhớ cùng thương
Nói sao cho xiết mọi đường ái ân.
——
Nhớ chàng sáng đứng trông xuôi
Trưa đi gió ngược, tối ngồi trông ra.
——
Ôm đàn gảy khúc Cầu hoàng
Thiếp xin gõ nhịp để chàng lựa dây
Bao giờ rừng quế hết cay
Dừa Tam Quan hết nước thì em đây mới hết tình.
——
Ở đây đất đỏ mây vàng
Em đi làm mướn gặp chàng làm thuê
Yêu nhau ta đưa nhau về
Làm mướn là vợ, làm thuê là chồng.
——
Ở đây lắm kẻ gièm pha
Nói vào thì ít nói ra thì nhiều
Thương anh thương đủ mọi điều
Gió quanh em sẽ lựa chiều em che.
——
Ai nói chi chàng chớ có nghe
Ông Tơ bà Nguyệt đã xe ta rồi
Dù ai khuyên đứng dỗ ngồi
Thì chàng cũng cứ đãi bôi qua lần.
——
Phải chi sông cái có cầu
Em qua em giải cơn sầu cho anh.
——
Qua cầu dừng bước trông cầu
Cầu bao nhiêu nhịp, em sầu bấy nhiêu.
——
Qua sông em đứng em chờ
Qua cầu em đứng ngẩn ngơ vì cầu.
——
Ra về nhớ bạn khóc thầm
Năm thắn áo vải ướt đầm cả năm.
——
Ra về thăm thẳm đường xa
Em xin mượn chị Hằng Nga đưa đường.
——
Rau má là lá lan dây
Đã trót dan díu ở đây, đừng về!
——
Rau má là lá lan thề
Đã trót dan díu đừng về, ở đây!
——
Sóng xao mình vịt ướt lông
Rùa kêu đá nổi thiếp không bỏ chàng.
——
Sơn lâm mấy cội tương vàng
Cành bao nhiêu lá thương chàng bấy nhiêu.
——
Suốt bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Thiếp ngồi dệt vải chỉ trông bóng chàng
Dừa xanh trên bến hai hàng
Dừa bao nhiêu trái, trông chàng bấy nhiêu.
——
Tai nghe anh có vợ rồi
Lòng em xao xuyến như nồi tơ vương.
——
Tình thâm kẻ đấy người đây
Đã xe chỉ thắm, đừng lay cảnh sầu
Yêu nhau xin nhớ lời nhau
Chơi hoa thì phải giữ màu cho hoa.
——
Tiện đây đưa một miếng trầu
Chẳng ăn cầm lấy cho nhau bằng lòng
Hai ta cùng xóm cùng làng
Cùng chung bác mẹ, họ hàng đông vui.
——
Miếng trầu nên nghĩa chàng ơi
Chàng mà ưng thuận, thiếp tôi theo cùng.
——
Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai?
——
Thấy anh em cũng muốn, thương
Sợ rằng một khóa đôi rương khó chiều.
——
Thấy anh như thấy mặt trời
Chói chang khó ngó, trao lời khó trao.
——
Thương anh biết để nơi đâu
Đùm đầy dải yếm lâu lâu lại nhìn.
——
Thương anh bụng sát tận da
Anh thì không biết tưởng là đói cơm.
——
Thương anh ruột héo gan mòn
Đến ngày anh biết, người còn xác ve.
——
Thương ta thì nói với ta
Khi trăng đang tỏ, khi hoa đang thì.
——
Thương thương nhớ nhớ sầu sầu
Một ngày ba bận ra cầu đứng trông.
——
Thấy người Nam Bắc Tây Đông
Thấy người thiên hạ mà không thấy chàng.
——
Trầu em trầu quế cùng vôi
Anh ăn một miếng kết đôi vợ chồng.
——
Trầu này thực của em têm
Trầu phú, trầu quí, trầu nên vợ chồng.
——
Trầu này bọc khăn tơ hồng
Trầu này kết nghĩa loan phòng từ đây.
——
Trầu này trầu quế, trầu hồi
Trầu loan trầu phượng trầu tôi trầu mình.
——
Trầu này trầu tính trầu tình
Trầu nhân trầu ngãi, trầu mình lấy ta.
——
Trầu này têm tối hôm qua
Giấu cha, giấu mẹ đem ra cho chàng.
——
Trầu này không phải trầu hàng
Không bùa không thuốc, sao chàng không ăn?
——
Hay là chê khó chê khăn
Xin chàng đứng lại mà ăn miếng trầu.
——
Trầu xanh, cau trắng, chay vàng
Cơi trầu bịt bạc, thiếp mời chàng ăn chung.
——
Vào vườn hái quả cau xanh
Bổ ra làm tám mời anh xơi trầu
——
Trầu này têm những vôi tàu
Giữa đệm cát cánh hai đầu quế cay
——
Trầu này ăn thật là say
Dù mặn, dù lạt, dù cay, dù nồng
——
Dù chẳng nên đạo vợ chồng
Xơi năm ba miếng kẻo lòng nhớ thương
——
Cầm lược thì nhớ tới gương
Cầm khăn nhớ túi nằm giường nhớ nhau.
——
Yêu cây thời yêu lấy hoa
Yêu em thời nhớ mẹ cha em cùng.
——
Đã thề phải giữ lời thề
Đừng như con khách tứ bể hót vang.
——
Em toan tát bể cấy cằn
Em toan đánh trúc trồng sân nhà chàng
——
Vì đâu duyên phận lỡ làng
Để cho cành bạc lá vàng xa nhau.
——
Em thương anh, cha mẹ không cho
Tìm nơi khuất tích khóc no rồi về.
——
Hòn gạch Hương Bào trời mưa lắc đắc
Anh có thương em bận khác hãy hay
Ở đây gần mẹ gần thầy
Biết rằng hạt ngọc vào tay ai cầm
——
Cho nên trong dạ âm thầm
Túi trầu khăn mặt ướt đầm như mưa
Cách nhau một bức rào thưa
Tay gạt nước mắt tay đưa miếng trầu.
——
Khăn xanh có ví hai đầu
Nửa thương cha mẹ, nửa sầu căn duyên.
——
Không ai ở bạc như chàng
Đường cơn sóng gió chia vàng giữa sông
Ví dù chàng ở có công
Thời em lập miếu giữa sông mà thờ.
——
Lên non cho biết non cao
Thương em đừng kể công lao em buồn.
——
Liệu bề thương được thì thương
Đừng trao gánh nặng giữa đường tội em.
——
Mấy lâu mưa lụt lút biền
Anh ơi có nhớ lời nguyền hay không?
Nào khi gánh nặng em chờ
Qua truông em đợi, bây giờ phụ em.
——
Nón em chẳng đáng mấy đồng
Chàng mà giật lấy ra lòng chàng tham.
Nón em nón bạc, quai vàng
Nón em mới dám trao chàng cầm tay.
Tiếc vì là nón quai mây
——
Nên em chẳng dám trao tay chàng cầm
——
Ngày ngày em đứng em trông
Trông non non ngất, trông sông sông dài
——
Trông mây mây kéo ngang trời
Trông trăng trăng khuyết, trông người người xa.
——
Nhớ khi anh nói anh thề
Con dao lá trúc đặt kề tóc mai
Bây giờ anh đã nghe ai
Con dao lá trúc, tóc mai thẹn thùng
——
Bây giờ không vẫn hoàn không
Giấm thanh đổ biển mấy thùng cho chua
Nói ra thiên hạ hồ đồ
Tiếng tăm em chịu bao giờ cho vơi
Nói ra em chỉ thẹn lời
Kìa ông trăng sáng soi đôi cau vàng.
——
Trách cha trách mẹ em lầm
Cho nên em phải khóc thầm hôm mai
Trách chàng chẳng dám trách ai
Trách chàng chê nụ hoa nhài không thơm.
——
Trách cha trách mẹ nhà chàng
Cầm cân chẳng biết rằng vàng hay thau
Thực vàng chẳng phải thau đâu
Đừng đem thử lửa mà đau lòng vàng.
——
Trách người quân tử bạc tình
Có gương mà để bên mình chẳng soi.
——
Ai đi đường ấy hỡi ai
Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim ăn bể bắc, đi tìm bể đông.
——
Ai làm cái nón quai thao
Để cho anh thấy cô nào cũng xinh.
——
Ai trắng như bông, lòng tôi không chuộng
Người đỏ đen giòn, làm ruộng tôi thương.
Biết rằng dạ có vấn vương
Để tôi cậy mối tìm đường sang chơi.
——
Ai về tôi gửi buồng cau
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
——
Anh mong cho cả gió Đông
Cho thuyền tới bến anh trông thấy nàng.
——
Anh thương em biết nói mần răng
Lấy gió làm quạt lấy trăng làm đèn.
——
Anh trông em như cá trông mưa
Ngày trông đêm tưởng như đồ đưa trông nồm.
——
Áo đen ai nhuộm cho mình
Cho duyên mình đậm, cho tình anh thương.
——
Áo đen năm nút viền bâu
Bậu về xứ bậu biết đâu anh tìm.
——
Ba cô đi chăn bò vàng
Để bò ăn lúa ba nàng hái hoa
Hái được cành bổng cành la
Cành nào tươi tốt cho ta một cành.
——
Bao giờ hết nước sông Gianh
Chợ Đồn hết nhóm thì anh bỏ nàng.
——
Bữa ăn có cá cùng canh
Anh chưa mát dạ bằng anh thấy nàng.
——
Cái cò bay bổng bay bơ
Lại đây anh gửi xôi khô cho nàng
Đêm về nàng nấu nàng rang
Nàng ăn có dẻo thời nàng lấy anh.
——
Con dao be bé sắc thay
Chuỗi sừng bịt bạc về tay ai cầm
Lòng tôi yêu vụng nhớ thầm
Trách ông Nguyệt Lão xe nhầm duyên ai !
Duyên tôi còn thắm chưa phai
Hay là người đã nghe ai dỗ dành ?
——
Còn đêm nay nữa mai đi
Lạng vàng không tiếc, tiếc khi ngồi kề
Còn đêm nay nữa mai về
Lạng vàng không tiếc, tiếc kề má son.
——
Cô kia cắt cỏ bên sông
Có muốn ăn nhãn thì lồng sang đây
Sang đây anh bấm cổ tay
Anh hỏi câu này : Cô lấy anh chăng ?
——
Cổ tay em trắng như ngà
Con mắt em liếc như là dao cau
Miệng cười như thể hoa ngâu
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen.
——
Chăn kia nửa đắp nửa hờ
Gối kia nữa đợi nữa chờ duyên em.
——
Cơm ăn mỗi bữa một lưng
Nước uống cầm chừng, để dạ thương em.
——
Chiếc thuyền nho nhỏ
Ngọn gió hiu hiu
Nay nước thủy triều
Mai lại nước rươi
Sông sâu sóng cả em ơi
Chờ cho sóng lặng, buồm xuôi, ta xuôi cùng
——
Trót đem nhau vào kiếp bềnh bồng
Xuống ghềnh lên thác ta quyết một lòng cho ngoan
Giang hồ khoan lại hò khoan.
——
Đầu năm ăn quả thanh yên
Cuối năm ăn bưởi cho nên đèo bồng
Vì cam cho quýt đèo bòng
Vì em nhan sắc cho lòng nhớ thương.
——
Đêm năm canh, anh ngủ có ba
Còn hai canh nữa, anh ra trông trời
Trông trời mau rạng đông ra
Để cho bướm chộ (thấy) mặt hoa bướm chào.
——
Đêm nằm ở dưới bóng trăng
Thương cha, nhớ mẹ không bằng nhớ em.
——
Đêm anh nằm nhà ngoài
Để em thở ngắn than dài nhà trong
Ước gì anh được vô phòng
Loan ôm lấy phượng, phượng bồng lấy loan
——
Đêm qua mận mới hỏi đào
Vườn xuân đã có ai vào hái hoa
Bông đào chênh chếch nở ra
——
Đò dọc rồi lại đò ngang
Có đi anh đợi, có sang anh chờ.
——
Đôi ta là nợ là tình
Là duyên, là kiếp đôi mình kết giao
Em như hoa mận, hoa đào
Cái gì là ngãi tương giao hỡi nàng ?
——
Em là con út nhất nhà
Lời ăn tiếng nói thật là khoan thai
Miệng em cười như cánh hoa nhài
Như nụ hoa quế như tai hoa hồng
Ước gì anh được làm chồng
Để em làm vợ tơ hồng Trời xe.
——
Em như cái búp hoa hồng
Anh giơ tay muốn bẻ về bồng nâng niu.
——
Em như cây quế trong nhà
Anh như người khách đi qua ngoài đường.
Phòng khi anh có nhỡ nhàng
Anh càng thăm quế, quế càng tốt tươi.
——
Em ơi chớ thảm đừng phiền
Tóc se trăm lọn, anh nguyền gỡ xong.
——
Em ơi, dù ngái dù gần
Dù cho cách giậu ngăn sân mặc lòng
Đôi ta như nước một dòng
Như cây một cội, như sông một nguồn.
——
Em ơi ngoảnh mặt lại đây
Anh nhìn thấy mặt cho khuây tấm lòng.
——
Em ơi ta nguyện nhau cùng
Răng lòng tóc bạc ta đừng quên nhau.
——
Em thì vác cuốc thăm đồng
Anh thì giả cách mang lồng chọi chim
Vì em anh phải đi tìm
Xưa nay anh biết chọi chim là gì.
——
Em thương ai nấp bụi bờ
Sớm trông đò ngược, tối chờ đò xuôi
Thuyền anh đậu bến lâu rồi
Sao em chưa xuống mà ngồi thuyền anh.
——
Em về cắt rạ đánh tranh
Chặt tre chẻ lạc cho anh lợp nhà
Sớm khuya hòa thuận đôi ta
Hơn ai gác tía lầu hoa một mình.
——
Em về sao được mà về
Mái chèo chưa ráo, trăng thề chưa son.
——
Nàng về giá gạo ba trăng
Để anh gánh nước Cao Bằng về ngâm
Nước Cao Bằng ngâm thì trắng gạo
Anh biết em có liễu được chăng ?
Trần trần như Cuội cung trăng
Biết rằng cha mẹ có bằng lòng không ?
Để anh chờ đợi luống công.
——
Em về giục mẹ cùng thầy
Cắm sào đợi nước biết ngày nào trong ?
——
Gặp em giữa chốn đò đưa
Trách trời với tội, phận chưa hết lời.
——
Gặp nàng anh nắm cổ tay
Anh yêu vì nết, anh say vì tình
Thiên hạ lắm kẻ giàu, xinh
Nhưng duyên chẳng thuận, nhưng tình chẳng ưa.
Đấy, đây xứng đáng cũng vừa
Xin đừng kén chọn lọc lừa nơi nao.
——
Giả đò xin một miếng trầu
Để sau xẻ ván bắc cầu mà sang.
——
Giếng Ngọc Hà vừa trong vừa mát
Vườn Ngọc Hà thơm ngát gần xa
Hỏi người xách nước tưới hoa
Có cho ai được vào ra chốn này ?
——
Gió đưa đỏng đảnh lá me
Mặt rõ hoa mè, anh thấy anh thương.
——
Gió đưa gió đẩy bông trang
Ai đưa ai đẩy duyên nàng tới đây
Tới đây thì phải ở đây
Bao giờ bén rễ xanh cây hãy về.
——
Hoa đào héo nhụy anh thương
Anh mong bẻ lá, che sương cho đào.
——
Hỏi thăm đò mấy chị em
Đây ta rọc lá gói nem gởi về.
——
Khi say chút cặn cũng say
Khi thương đói rách dạc dày cũng thương.
Lá này gọi lá xoan đào
Tương tư gọi nó thế nào, hở em !
——
Lá khoai anh ngỡ lá sen
Bóng trăng anh ngồi bóng đèn anh khêu.
——
Lời nguyền trước cũng như sau
Ta không ham vui bỏ bạn bạn chớ tham giàu bỏ ta.
——
Lúa vàng hạt gạo cũng vàng
Anh yêu bác mẹ họ hàng cũng yêu.
——
Mặt trời đã xế về tây
Hỏi cô có cắt cỏ bên đầy bên vôi
Có còn cắt nữa hay thôi
Cho tôi cắt với thành đôi vợ chồng.
——
Một niềm chi quyết lấy o (cô)
Khéo bồng khéo vãi khéo lo việc nhà.
——
Một thương tóc bỏ đuôi gà
Hai thương ăn nói mặn mà có duyên
Ba thương má lúm đồng tiền
Bốn thương răng lánh hạt huyền kém thua
Năm thương cổ yếm đeo bùa
Sáu thương nón thượng quai tua dịu dàng
——
Bảy thương nết ở khôn ngoan
Tám thương ăn nói lại càng thêm xinh
Chín thương cô ở một mình
Mười thương con mắt hữu tình với ai.
——
Mẹ em khéo để em ra
Để em gốc bưởi, cho ta đèo bòng.
——
Mẹ em khéo để em ra
Để em mười bốn, đẻ ta hôm rằm
Đi đâu mà vội mà nhằm
Sao em chẳng đợi trăng rằm cho trong.
——
Mình về mình nhớ ta chăng ?
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Năm quan mua lấy miệng cười
Mười quan chẳng tiếc, tiếc người răng đen
Răng đen ai nhuộm cho mình
Để duyên mình đẹp cho tình anh mê.
——
Mình về ta chẳng cho về
Ta nắm lấy áo ta đề câu thơ
Câu thơ ba chữ rành rành :
Chữ trung chữ hiếu, chữ tình là ba
Chữ trung thì đe phần cha
Chữ hiếu phần mẹ, đôi ta chữ tình.
——
Muốn cho sông cạn đò kề
Khi đi có bạn khi về có em.
——
Muốn cho sông có một gang
Bắc cầu chiếc đũa cho nàng sang chơi.
——
Nắng đâu nắng mãi thế này
Nắng suốt cả ngày chẳng thấy bóng râm
Hỏi người thục nữ tri âm
Có muốn đứng mát thì cầm lấy ô.
——
Non Hồng ai đắp mà cao
Duyên em ai bới ai đào mà sâu.
——
Nơi nào nói đến đừng ưng
Nương theo phụ mẫu, cầm chừng đợi anh.
——
Nước lên rồi nước lại dừng
Em về chốn cũ xin đừng phụ anh
——
Ngó lên ngó xuống thì vui
Ngó về xóm cũ bùi ngùi nhớ em.
——
Ra về dặm cỏ đồi cây
Nhớ chàng hoa quả vườn này còn xuân.
——
Ra về dặn bạn khoan chân
Dặn hoa khoan nở, mùa xuân đang dài.
——
Ra về sương xuống đầm vai
Ngoảnh nhìn trở lại bóng ai tờ mờ.
——
Răng đen nhoẻn miệng em cười
Dẫu trời đương nực cũng nguôi cơn nồng.
——
Răng đen nhưng nhức hạt dưa
Miệng cười tủm tỉm như chưa có chồng
Chưa chồng anh kiếm chồng cho
Chưa con anh kiếm con cho mà bồng.
——
Rủ nhau xuống biển mò cua
Đem về nấu quả mơ chua trên rừng
Em ơi chua ngọt đã từng
Non xanh nước bạc, ta đừng quên nhau.
——
Rượu ngon cái cặn cũng ngon
Thương em chẳng luận chồng con mấy đời.
——
Rượu ngon trong hũ rót ra
Để lâu cũng nhạt nữa là duyên em.
——
Sáng trăng trải chiếu hai hàng
Bên anh đọc sách bên nàng quay tơ
Quay tơ phải giữ mối tơ
Dầu năm bảy mối cũng chờ mối anh.
——
Say em như bướm say hoa
Như ong say mật như ta say mình
——
Tay cầm quyển sách bìa vàng
Sách bao nhiêu chữ thương nàng bấy nhiêu
——
Tay cầm tấm mía con dao
Thấy em ăn nói ngọt ngào anh thương
Chuồn chuồn mắc bối tơ vương
Làm sao cho khỏi nhớ thương ra vào.
——
Tay Tiên rót chén rượu đào
Đổ đi thì tiếc, uống vào thì say
Chẳng chê chẳng chến sao say
Chẳng thương chẳng nhớ sao hay đi tìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim ăn bể Bắc đi tìm bể Đông.
——
Thân em như tấm lụa đào
Còn nguyên hay xé vuông nào cho ai?
——
Thèm trầu mà chẳng dám xin
Thương em mà chẳng dám nhìn mặt em.
——
Thò tay mà ngắt ngọn ngò
Thương em đứt ruột giả đò ngó lơ.
——
Thương cha thương mẹ có khi
Thương em lúc đứng, lúc đi lúc ngồi
Thương cha thương mẹ có hồi
Thương em lúc đứng, lúc ngồi cũng thương.
——
Thương em chẳng quản xa gần
Cầu không tay vịn cũng lần mà sang
——
Thương em nỏ biết mần răng (làm sao)
Mười đêm ra đứng trông trăng cả mười.
——
Thương em như lá đài bi
Ngày thì dãi nắng, đêm thì dầu sương.
——
Thương em vô giá quá chừng
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.
——
Trai làng có thiếu gì đâu
Sao em vỏng vảnh như cau cuối mùa
Em còn kén chọn nơi mô
Làm chi như bún chợ trưa, hỡi mình.
——
Trăng bao nhiêu tuổi trăng non
Người bao nhiêu tuổi hãy còn đương xinh
Tai nghe lời nói hữu tình
Chim lòng khôn lẽ cất mình bay cao.
——
Trăng lên đỉnh núi trăng nghiêng
Nhớ em anh những sầu riêng một mình
——
Trăng vàng chênh chếch đầu non
Em ưng thì nói hay còn đợi ai ?
Phương Đông đã hé sao mai
Vì em chưa nói để ai ngậm buồn
——
Trên trời có đám mây xanh
Ở giữa mây trắng chung quanh mây vàng
Ước gì anh lấy được nàng
Để anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc rồi lại xây ngang
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
Có rửa thì rửa chân tay
Chớ rửa lông mày chết cá ao anh.
——
Em như tố nữ trong tranh
Anh như ngòi bút chấm cành hoa mai
Tiếc thay mắt phượng mày ngài
Hồng nhan thế vậy nở hoài tấm thân.
Khi đầu em nói em thương
Bây giờ gánh nặng giữa đường đứt dây
Tưởng rằng rồng ấp lấy mây
Ai ngờ rồng ấp lấy cây bạch đàn.
——
Khi đi thì bóng đang dài
Giờ về bóng đã nghe ai bóng tròn.
——
Khi đi thì quế chưa trồng
Khi về quế đã đơm bông trổ ngành.
——
Khi xưa một hẹn thì nên
Bây giờ chín hẹn em quên cả mười.
——
Một nong tằm là năm nong kén
Một nong kén là chín nén tơ
Công anh trăm đợi nghìn chờ
Qua cầu anh dắt bây giờ quên anh.
——
Mưa xuân lác đác vườn đào
Công anh đắp đất ngăn rào trồng hoa
Ai làm gió táp, mưa sa
Cho cây anh đổ, cho hoa anh tàn.
——
Nào khi gánh nặng anh chờ
Mỏi vai anh đợi, bây giờ nghe ai ?
——
Anh đây thật khó không giàu
Có lời nói trước kẻo sau em phàn nàn
— Khó khăn ta kiếm ta ăn
Giàu người cửa ván, ngõ ngăn mặc người
Khó khăn đắp đổi lần hồi
Giàu người đã dễ được ngồi mà ăn.
——
Gặp em giữa chốn vườn đào
Kể giàu, người khó làm sao nên tình ?
— Thế gian chuộng của, chuộng tài
Em đây chuộng nghĩa chẳng nài giàu sang.
——
Hỏi thăm quê quán ở mô (đâu)
Tiện đây trầu héo cau khô xin mời
— Cau khô trầu héo ai ơi
Dẫu rằng mặn nhạt xé đôi ăn cùng.
——
Mình về có nhớ ta chăng ?
Ta như lạt buộc khăng khăng nhớ mình
— Ta về ta cũng nhớ mình
Nhớ yếm mình mặc, nhớ tình mình trao.
——
Một mai nước lớn đò trôi
Cây khô lá rụng, bạn ngồi chờ ai ?
— Tôi ngồi chờ mít chờ khoai
Chờ người quân tử, chờ trai anh hùng.
——
Thương em anh cũng muốn thương
Sợ lòng bên giáo bên lương khó thành
— Quí hồ anh có lòng thương
A men mặc thiếp, khói hương mặc chàng.
——
Trăm hoa đua nở mùa xuân
Có sao cúc lại muộn tuần tiết thu ?
— Vì hoa tham lấy sắc vàng
Cho nên hoa phải muộn màng tiết thu.
——
Trăng lên đỉnh núi trăng mờ
Mình yêu ta thực hay là ghét chơi ?
— Trăng lên đỉnh núi trăng ơi
Yêu thời yêu thực ghét chơi làm gì.